100 bài thơ truyện mầm non hay nhất
Thơ truyện chủ đề :Trường mầm non
100
bài thơ truyện mầm non hay nhất truyện mầm non chủ đề gia đình truyện
mầm non người bạn tốt truyện mầm non chủ đề nghề nghiệp truyện mầm non
về phương tiện giao thông truyện mầm non đôi bạn tốt truyện mầm non cáo
thỏ và gà trống truyện mầm non chủ đề thực vật truyện mầm non qua đường
Truyện: Vịt con đi học
Không
đợi đồng hồ rung chuông báo thức, Vịt Con vẫn dậy sớm hơn mọi ngày, chú
háo hức mong chóng sáng để mẹ đưa đi học, chả là hôm nay ngày đầu tiên
Vịt con tới lớp. Vịt Con thích lắm, dọc đường chú cứ hát suốt.
Trường của Vịt Con nằm trên một bói đất rộng, cú dũng suối chảy qua, hai bờn bờ suối cú nhiều hoa đua nhau nở, rất đẹp.
Lớp mẫu giáo của Vịt Con thật vui vỡ cú nhiều bạn. Ai đến lớp cũng được
cô giáo Gà Mơ âu yếm xoa đầu và hỏi tên từng bạn. Vịt Con được cô giáo
cho tự giới thiệu về mỡnh trước, Vịt Con lễ phép: Cạp! Cạp…thưa cô con
là Vịt Con, con rất thích bơi lội. Vịt Con chưa nói dứt lời, Ếch xanh đó
lỏu tỏu: Ộp! ộp…con cũng thớch bơi lội. Cô Gà Mơ tỏ ý khụng vui, cụ
núi: Ếch Xanh ơi, con phải tay xin phộp rồi mới núi chứ? Ếch Xanh biết
lỗi, cúi đầu:vâng ạ.
Các bạn Trống Choai, Cún Nâu và Mèo khoang cũng
lần lượt nói về mỡnh. Này nhộ: bạn Trống Choai gỏy ũ… ú… o… để đánh
thức mọi người dậy. Bạn cún Nâu sủa: gâu…gâu…gâu… và trụng nhà rất giỏi.
Bạn Mốo khoang kờu: meo …meo, lũ chuột nghe thấy sợ lắm. Bạn Ếch Xanh
giống mỡnh thớch bơi lội nhưng lại kêu: ộp…ôp… Vịt Con khoái chí cười
thật tươi, mỡnh cú nhiều bạn,mỗi bạn đều có một tên và tiếng kêu riêng,
thật đáng yêu
Sau giờ họp mặt, cô Gà Mơ cho cả lớp tập thể dục, học
múa hát, cụ cũn cho cỏc bạn vui chơi thỏa thích… cô dạy bạn bè phải đoàn
kết, nhường nhịn, guips đỡ lẫn nhau, phải biết lế phép, ngoan ngoón và
võng lời người lớn.
Một ngày ở lớp Vịt Con được học bao điều, chú thấy mỡnh như lớn lên nhiều…
Khi ông mặt trời xuống núi là lúc Vịt Mẹ đón Vịt Con, trên đường về nhà
Vịt Con ríu rít kể cho mẹ nghe về cô giáo và các bạn của mỡnh..
BẠN MỚI
Bạn mới đến trường
Hãy còn nhút nhát
Em dạy bạn hát
Rủ bạn cùng chơi
Cô thấy cô cười
Cô khen đoàn kết.
CÔ DẠY
Mẹ mẹ ơi cô dạy
Phải giữ sạch đôi tay
Bàn tay mà giây bẩn
Sách áo cũng bẩn ngay
Mẹ mẹ ơi cô dạy
Cãi nhau là không hay
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi
CÔ GIÁO CỦA CON
Mỗi khi vào lớp
Cô cười thật tươi
Say sưa giảng bài
Giọng cô ấm áp
Bạn nào hay nghịch
Cô chẳng thích đâu
Bạn nào chămngoan
Cô yêu lắm đấy
Cần như hạt muối
Đẹp như hoa rừng
Cô giáo của con
Ai mà chẳng quý
Chủ đề : Bản thân
ĐÔI MẮT CỦA EM
Đôi mắt xinh xinh
Đôi mắt tròn tròn
Giúp em nhìn thấy
Mọi vật xung quanh.
Em yêu em quý
Đôi mắt xinh xinh
Giữ cho đôi mắt
Ngày càng sáng hơn.
THỎ BÔNG BỊ ỐM
Thỏ Bông bị ốm
Chốc chốc kêu la
Miệng cứ xuýt xoa
Mẹ ơi, đau quá!”
Thỏ mẹ vội vã
Bế Bông trên tay
Đến bệnh viện ngay
Nhờ bác sĩ khám
Bác sĩ sờ nắn
Hỏi ” Đau chỗ nào?”
Thỏ Bông thều thào:
“Đ au quanh vùng rốn”
Hỏi ” Đã ăn uống
Những thứ gì nào?”
Thỏ Bông thều thào:
“Ăn me với sấu…
Uống nước không nấu
Múc ở ngoài ao
Bụng sôi ào ào
Ruột đau như cắt”
Bác sỹ gật gật
Đặt chiếc ống nghe
Khám xong liền ghi:
” Đau vì ăn bậy.
CÔ VÀ MẸ
Buổi sáng con chào mẹ
Chạy đến ôm cổ cô
Buổi chiều con chào cô
Rồi sà vào lòng mẹ
Mặt trời mọc rồi lặn
Trên đôi chân lon ton
Hai chân trời của con
Là mẹ và cô giáo
BÉ ƠI
Bé này, bé ơi!
Đừng chơi đất cát
Hãy vào bóng mát
Khi trời nắng to
Sau lúc ăn lo
Đừng cho chân chạy
Mỗi sớm ngủ dạy
Rửa mặt đánh răng
Sắp đến bữa ăn
Rửa tay đã nhé
Bé ơi! Bé này
TRUYỆN : CHÚ VỊT XÁM
Vịt mẹ dẫn Vịt con đi chơi. Trước khi đi, Vịt mẹ dặn:
– Các con phải đi theo mẹ, theo đàn, không được tách ra đi một
mỡnh mà con cỏo ăn thịt đấy !
Đàn Vịt con vâng dạ rối rít.
Vừa ra khỏi cổng làng, chú Vịt Xám đó quờn ngay lời mẹ dặn. Chỳ lẻn đi
chơi một mỡnh, lang thang hết nơi này đến nơi khác. Cuối cùng chú đến
một cái ao có rất nhiều tôm cá. Đứng trên bờ nhỡn xuống, chỳ thấy từng
đàn cá, tôm bơi lội tung tăng dưới nước, thỉnh thoảng một con tôm cong
mỡnh nhảy tanh tỏch. Thớch quỏ, chỳ nhảy xuống mũ lấy, mũ để. Lúc ăn đó
gần no, chỳ mới nhỡn lờn chẳng thấy Vịt mẹ đâu cả. Hoảng sơ, chú nhảy
lên bờ gọi mẹ ầm ĩ : “Vít… vít… vít”. Gần đấy có một con cáo đang ngủ,
nghe tiếng Vịt kêu, Cáo liền nhỏm dậy. Nó lẩm bẩm
– Chà thịt vịt con ăn ngon lắm đấy ! Hôm nay mỡnh sẽ được một bữa thịt vịt thật là ngon.
Nói rồi Cáo đi nhanh ra phía bờ ao. Khi Cáo vừa ra đến nơi thỡ cũng là
lỳc Vịt mẹ tỡm thấy Vịt Xỏm. Trụng thấy Cỏo, Vịt mẹ vội dẫn Vịt Xỏm nhảy
tựm xuống ao. Thế là Vịt Xỏm thoỏt chết. Từ đấy Vịt Xám không bao giờ
dỏm làm sai lời mẹ dặn.
TRUYỆN : GẤU CON BỊ ĐĂU RĂNG
Một
hôm, vào ngày sinh nhật của Gấu con, các bạn của chú đến rất đông, Mèo
và Thỏ mang bánh ga tô, các bạn chim mang các viên kẹo đủ màu sắc, Chó
thì mang đến một hộp kẹo sôcôla, còn Rùa mang bánh bích qui… đến tặng
Gấu. Gấu ta thích lắm, chú ăn rất ngon lành và không ngớt lời khen: ”
ii! Sao toàn thứ ngon thế này! Tôi cảm ơn các bạn”.
Khi
buổi tiệc sinh nhật đã tan, các bạn đã về hết, như thường lệ, Gấu con
không đánh răng mà nhảy tót lên giường đi ngủ. Chỉ chờ có thế, chúng tôi
– những con Sâu Răng nhảy ra mở tiệc linh đình, chúng tôi gặm, cậy, đục
khoét những chiếc răng bám đầy bánh kẹo của Gấu con, Đêm đó Gấu con kêu
gào thảm thiết vì đau nhức răng.
Hôm sau, Gấu mẹ phải đưa Gấu con
đến bác sĩ khám bệnh. Bác sĩ bảo: “Này Gấu con, răng cháu sâu nhiều quá,
phải chữa ngay thôi. Nếu để lâu sẽ bị sún hết đấy. Cháu nhớ là không
nên ăn nhiều bánh kẹo, nhất là vào buổi tối. Hằng ngày phải đánh răng
trước khi đi ngủ và sau khi ngủ dậy”.
Nhớ lời bác sĩ dặn, ngày nào
Gấu con cũng chăm chỉ đánh răng. Chú đánh răng rất cẩn thận, đánh mặt
trước, mặt sau của răng theo đúng lời dặn của bác sĩ làm cho răng trắng
bóng. Gấu con không ăn nhiều bánh kẹo mà ăn nhiều các chất bổ khác như
thịt, cá, trứng, sữa, rau quả tươi, nên răng của chú trở nên chắc và
khỏe hơn. Còn những chú Sâu Răng chúng tôi thì từ đấy không còn gì để ăn
nữa nên phải chạy ra khỏi miệng Gấu con
Truyện: Đôi bạn tốt
Thím
Vịt bận đi chợ xa đem con đến gởi bác gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra
chơi với Vịt con.Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tỡm giun
để ăn. gà con nhanh nhẹn đi trước. Vịt con lạch bạch theo sau. Thấy Vịt
con chậm chạp, Gà con tỏ ra không thích lắm. Ra tới vườn, Gà con lấy
hai chân bới đất tỡm giun. Ngún chõn của Vịt có màng không bới đất được.
Vịt con cứ lạch bạch khiến đất bị nén xuống. Gà con không tài nào tỡm
giun được. Gà con tức quá nói với Vịt con :
-Bạn chẳng biết bới gỡ cả, bạn đi chỗ khác chơi để tôi bới một mỡnh vậy.
Vịt con thấy Gà con cỏo với mỡnh cũng buồn, liền bỏ ra ao tỡm tộp ăn.
Một con Cáo mắt xanh, đuôi dài nấp trong bụi rậm, thấy Gà con đi tỡm mồi
một mỡnh định nhảy ra vồ. Gà con sợ quá vội ba chân bốn cẳng chạy ra bờ
ao. Gà con vừa chạy vừa kêu : “Chiếp, chiếp, chiếp !”.
Vịt con đang
lặn ngụp tỡm tộp, nghe tiếng bạn gọi vội lướt nhanh vào bờ kịp cừng bạn
ra xa. Cỏo chạy tới bờ đó thấy Gà và Vịt đang ở gần ao sâu. Chờ mói
khụng được, Cáo liếm mép và bỏ đi. Nhờ Vịt có đôi chân như mái chèo bơi
rất nhanh mà Gà con thoát chết… Lúc này Gà con mới thấy việc mỡnh đuổi
Vịt con là không tốt, và xin lỗi bạn. Vịt con không giận mà cũn mũ tộp
cho gà con ăn.
Từ đấy mỗi khi Vịt con đến chơi đồ chơi mầm non.
Gà con mừng tíu tít đi tỡm giun cho Vịt con ăn. Gà con nhanh nhẹn đi
trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Hai bạn gà và Vịt rất quý mến nh
Chủ đề : Gia đình
GIÚP MẸ
Hụm nay chủ nhật
Được nghỉ ở nhà
Em giỳp mẹ cha
Nhặt rau quột dọn.
Áo quần xếp gọn
Dỗ bé cùng chơi
Cha mẹ vui cười
Khen con ngoan quỏ
ĐẾN THĂM BÀ
Đến thăm bà
Bà đi vắng
Có đàn gà
Chơi ngoài nắng
Cháu đứng ngắm
Đàn gà con
Rồi gọi luôn
Bập, bập, bập
Chúng lật đật
Chạy nhanh nhanh
Xúm vòng quanh
Kêu: “Chiếp, chiếp.
Gà mải miết
Nhặt thóc vàng
Cháu nhẹ nhàng
Lùa vào mát
ĐỒNG DAO :
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lũng thờ mẹ kớnh cha,
Cho trũn chữ hiếu mới là đạo con.
Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông.
Núi cao, biển rộng mênh mông,
Cù lao chín chữ ghi lũng con ơi.
LÒNG MẸ
Có miếng ngọt, miếng ngon
Mẹ dành cho con hết
Đắng cay chỉ mẹ biết
Nhọc nhằn chỉ mẹ hay
Mẹ lo đứng, lo ngồi
Khi con đau con ốm
Mẹ như mặt trời sớm
Hôn giấc ngủ của con
Mẹ bếp lửa tối ngày
Sưởi ấm con đông tới
Mẹ là quạt mát rượi
Đuổi cái nóng mùa hè
CHỮ HIẾU
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tỡnh mẹ
Mõy trời lồng lộng chẳng phủ kớn cụng cha
Tần tảo sớm hụm mẹ nuụi con khụng lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che trở đời con
Ai cũn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe khụng?
LẤY TĂM CHO BÀ
Cụ giỏo dạy chỏu về nhà
Ăn xong nhớ lấy cho bà cái tăm
Nhưng bà đó rụng hết răng
Cháu không lấy được cái tăm cho bà
Cháu đi rót nước bưng ra
Chè thơm hương tỏa khắp nhà vui vui.
Định Hải
TRUYỆN : CÔ BÉ QUÀNG KHĂN ĐỎ
Ngày xưa có một cô bé thùy mị, ai thấy cũng yêu. Yêu nhất vẫn
là bà, có gỡ bà cũng đem cho cháu. Bà cho cháu một chiếc khăn
quàng bằng nhung đỏ. Chiếc khăn hợp với cô quá đi mất, đi đâu cô cũng quàng. Vỡ vậy người ta gọi cô là Cô bé quàng khăn đỏ.
Một hôm, mẹ bảo cô:
– Khăn đỏ con ạ, đây có miếng bánh và chai rượu vang. Con
mang đến cho bà nhé. Bà ốm yếu, mang biếu bà để bà xơi cho lại người.
Con đi đi kẻo lát nữa nắng. Con đi cho ngoan, đừng có đi lung tung ra
khỏi đường cái kẻo vỡ chai, khụng cú gỡ mang đến biếu bà. Vào buồng bà
thỡ con nhớ chào bà, đừng có vội mắt là mày lét nhỡn khắp cỏc xú nhà.
Khăn đỏ bảo mẹ:
– Con sẽ làm đầy đủ như mẹ dặn.
Rồi cô bé chào
mẹ ra đi. Nhà bà Khăn đỏ ở trong rừng, đi khỏi làng độ nửa giờ. Khăn đỏ
vào rừng thỡ gặp chú súi. Em khụng biết sói là một con vật độc ác nên
không sợ. Súi chào Khăn đỏ. Khăn đỏ chào lại.Sói hỏi:
– Cháu Khăn đỏ đi đâu sớm thế?
– Cháu đi đến nhà bà.
– Cháu mang gỡ ở khăn gói thế?
– Bánh và rượu vang đấy. Hôm qua ở nhà làm bánh. Bà ốm,
cháu mang đến để bà xơi cho khỏe người.
– Bà cháu ở đâu, cháu Khăn đỏ?
– Đi vào rừng độ mười lăm phút nữa thỡ tới. Nhà ở dưới ba cây
sồi to, mé dưới cú nhiều bụi dẻ. Bỏc biết chứ! Sói nghĩ bụng: “Cái mồi
non này hẳn là béo ngon hơn mụ già kia”. Hắn tự nhủ phải lập mưu chén
được cả hai. Hắn mon men lại
gần Khăn đỏ bảo:
– Này cháu Khăn đỏ ạ, cháu hóy nhỡn những bụng hoa tươi đẹp
quanh đây. Sao chỏu khụng chịu nhỡn một tớ? Bỏc chắc là chỏu
chẳng bao giờ để ý nghe chim hót véo von nhỉ. Cháu đi đâu mà cứ đăm đăm như đi học thế. ở trong rừng là vui lắm nhé!
Khăn đỏ mở to mắt ra nhỡn. Em thấy ỏnh nắng rập rờn qua
cành cõy, hoa tươi la liệt, em nghĩ bụng giá mang bó hoa tươi đến tặng
bà chắc bà thớch lắm. Trời cũn sớm thế nào đến chả kịp. Em bèn ra khỏi
đường rẽ vào rừng hái hoa. Hái được một bông, em nghĩ là vào sâu chắc có
bông đẹp hơn, và em lại mon men đi tới. Cứ thế mói, càng ngày em càng
tiến sõu vào rừng. Chó sói đi thẳng tới nhà bà cụ, gừ cửa.
– Ai đấy?
– Cháu Khăn đỏ đây, bà mở cửa cho cháu bà ơi. Cháu mang lại
cho bà bánh và rượu vang đây. Bà núi:
– Thỡ chỏu cứ việc đẩy then mà vào. Bà yếu quá không dậy được
đâu.
Sói đẩy then cửa, cửa mở tung. Nó chẳng nói chẳng rằng, đến
thẳng giường bà, nuốt chửng bà. Rồi nó mặc quần áo bà, đội mũ bà, nằm
vào giường bà, kéo rèm che lại. Khăn đỏ tha thẩn chạy đi hái hoa. Mói
đến lúc hái nhiều quá mang không xuể, nó mới chợt nhớ đến bà, vội lên
đường đi đến nhà bà. Nú thấy cửa mở, lạ lắm. Nú vào phũng thấy cú gỡ
khang khỏc. Nú nghĩ bụng sao hụm nay ở nhà bà lại cảm thấy rờn rợn,
khụng thấy thoải mái như mọi khi. Nó chào bà nhưng không thấy có tiếng
đáp. Cô bé lại bên giường, kéo rèm ra, thỡ thấy bà nằm, mũ kộo chựm kớn
mặt, trụng lạ quỏ. Cô bé nói:
– Bà ơi bà! Sao tai bà to thế?
– Tai bà to để nghe cháu rừ hơn.
– Bà ơi bà! Sao mắt bà to thế?
– Mắt bà to để nhỡn chỏu rừ hơn.
– Bà ơi bà! Sao tay bà to thế?
– Tay bà to để bà ôm cháu chặt hơn.
– Úi trời ơi, sao mồm bà to thế kia?
– Mồm bà to để bà ăn cháu ngon hơn.
Sói nói xong liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em bé Khăn
đỏ đáng thương. Sói đó no nờ lại nằm xuống giường ngủ ngáy o o. Có người đi săn qua nhà nghĩ bụng:
– Quái! Sao bà lóo ngỏy to thế này, phải tạt vào xem bà ấy cú
làm sao khụng. Bác bước vào phũng, đến giường thỡ thấy súi đang nằm. Bác ta núi:
– Con quỷ tội lỗi này, thỡ ra tao lại gặp mày ở đây. Tao tỡm mày
mói… Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bỏc chợt nghĩ ra là chắc súi đó
ăn thịt bà lóo, và tuy vậy vẫn cũn cú cơ cứu bà. Bác nghĩ không nên bắn
mà nên lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thỡ
thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thỡ cụ bộ nhảy ra
kờu:
– Trời ơi! Cháu sợ quá! Trong bụng sói, tối đen như mực.
Bà lóo cũng cũn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội đi nhặt
đá to nhét đầy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên, nhưng đá
nặng quá, nú ngó khuỵu xuống, lăn ra chết. Ba người đều vui mừng. Người
đi săn lột lấy da sói mang về nhà. Bà lóo ăn bánh, uống rượu vang của
Khăn đỏ mang đến và cảm thấy lại sức. Khăn đỏ nghĩ bụng: “Từ nay trở đi,
mẹ đó dặn gỡ là phải nghe mẹ, không bao giờ được rời khỏi đường chạy
một mỡnh
vào rừng sõu”.
Chủ đề : Giao thông
THƠ: GẤU QUA CẦU
Hai gấu con xinh xắn
Bước xuống hai đầu cầu
Chú nào cũng muốn mau
Vượt cầu sang kia trước
Không ai chịu nhường bước
Cãi nhau mãi không thôi
Ngẩng đầu lên mà bảo
Chú nhái bén đang bơi
Cái cầu thì bé tẹo
Ai cũng muốn sang mau
Nếu cứ mai chen nhau
Thì có anh ngã chết
Bây giờ phải đoàn kết
Cõng nhau quay một vòng
Đổi chỗ thế là xong
Cả hai cùng qua được
ĐÈN GIAO THÔNG
Đèn xanh, đèn đỏ, đèn vàng
Ba đèn tín hiệu an toàn giao thông
Đi đường bé nhớ nghe không!
Đèn xanh tín hiệu đó thụng đường rồi
Đèn vàng đi chậm lại thôi,
Đèn đỏ dừng lại, kẻo rồi đâm nhau
Bé ngoan, bé nhớ làu làu
Xanh: đi, đỏ: phải dừng mau đúng rồi
KHUYÊN BẠN
Tu tu! xình xịch
Con tàu nhanh nhanh
Bạn chớ chơi quanh
Mà tai nạm đấy
Nếu bạn có thấy
Khi tàu chạy qua
Xin hãy tránh xa
Không ném đất đá
Thấy có người phá
thì hãy báo ngay
Giao thông hàng ngày
Chấp hành cho tốt