Có một cây Bưởi con mọc cạnh cây Bưởi mẹ. Một hôm, Bưởi con hỏi mẹ:
- Mẹ ơi! Con muốn biết khi lớn lên, con sẽ làm được gì cho mọi người? Bạn Hồng Xiêm cho quả ngọt, bạn Hoa Hồng cho mọi người hương thơm, Bàng cho mọi người bóng mát. Còn con có thể làm được gì hả mẹ?
Bưởi mẹ trả lời:
- Con hãy đợi rồi sẽ biết!
Nghe lời mẹ, Bưởi con nhờ đợi. Mùa xuân đến, Bưởi con nở đấy hoa. Ai đi qua cũng tấm tắc khen: “Ôi! Hoa Bưởi trắng đẹp và thơm qua1”. Bưởi con sung sướng nói với Bưởi mẹ:
- Mẹ ơi! Con đã mang đến cho mọi người hoa đẹp và hương thơm.
Nhưng rồi một ngày nọ, những cánh hoa của Bưởi con rụng xuống, Bưởi con buồn lắm. Nó gọi mẹ:
- Mẹ ơi! Những cánh hoa của con rụng hết rồi, mọi người sẽ không còn cần con nữa, con - phải làm gì bây giờ ?
- Con hãy đợi rồi sẽ biết! – Bưởi mẹ nói.
Tin lời mẹ Bưởi con yên tâm chờ đợi. Thời gian trôi đi, những quả bưởi nhỏ xíu, xinh xắn xuất hiện. Bưởi con mừng lắm.
Một hôm, có cậu bé hái quả bưởi ăn thử. Cậu kêu lên: “Ôi! Cay quá!” và ném quả bưởi đi. Thấy vậy, Bưởi con nói với mẹ:
- Mẹ ơi! Quả của con không ăn được.
Bưởi Mẹ bảo:
- Con đừng buồn, con hãy đợi rồi sẽ biết!
Bưởi con lại chờ đợi. Những quả bưởi ngày một lớn dần...Thế rồi vào một Tết Trung thu, các bạn nhỏ đến bên Bưởi con sung sướng hát những quả bưởi to và thơm phức vào để bày cỗ Trung thu. Bưởi mẹ âu yếm nói với Bưởi con:
Bây giờ, con đã biết con có ích gì cho mọi người rồi chứ?
- Con biết rồi, mẹ ạ! – Bưởi con vui vẻ trả lời.
Các cháu có biết Bưởi con đã mang lại những gì cho mọi người không