Lisa là một cô bé rất thông minh, khéo tay và xinh xắn như một con búp bê nhỏ. Cô bé sống cùng với bố mẹ và bà nội trong một ngôi làng nhỏ dưới chân núi, cuộc sống rất vui vẻ và êm ấm.
Một hôm, bố của Lisa bị Quốc vương bắt đi đánh trận, không may bị hi sinh ở chiến trường, tất cả mọi người đều rất đau lòng vì sự ra đi của ông. Từ đó, cô bé Lisa không muốn trưởng thành. Quả nhiên, kể từ ngày bố mất, cô bé Lisa không hề lớn thêm một chút nào. Sau đó, vì quá thương nhớ chồng và làm việc nặng nhọc mà mẹ của Lisa cũng lâm bệnh nặng, mọi gánh nặng cuộc sống đổ lên một mình bà nội. “Lisa, cháu hãy lớn nhanh lên để giúp bà làm việc nhà, thế thì tốt biết bao!” Bà nội thường thở dài và nói.
Nghe thấy bà nội nói vậy, Lisa vội vàng xách một xô nước định tưới cây giúp bà, nhưng cô bé không sao nhấc xô nước lên được. Lúc đó, Lisa bắt đầu ao ước mình cao lớn hơn để có thể giúp bà nội làm việc. Thật kì lạ, cô bé vừa nghĩ như vậy thì bỗng nhiên thấy mình cao lớn hơn một chút. Bây giờ Lisa có thể xách xô nước một cách dễ dàng rồi. Không lâu sau, bà nội qua đời, tất cả công việc ở nhà đều do Lisa làm hết. Ngày nào cô bé cũng bận rộn vô cùng, cô bé lại mong mình cao lớn hơn một chút nữa. Khi từ bệnh viện trở về nhà, nhìn thấy con gái đã trở thành một thiếu nữ khỏe mạnh và xinh đẹp, mẹ của Lisa vô cùng phấn khởi.
Một hôm, có một tên cướp tàn bạo tìm đến ngôi làng của Lisa, không ai dám chống lại hắn. Dân làng chỉ còn cách nộp tiền vàng và đồ đạc cho tên cướp, nhưng chỉ riêng Lisa không làm như thế. Cô bé đứng trước gương và nói: “Tôi muốn mình cao lớn hơn nữa, tôi muốn trở thành một người khổng lồ!” Dứt lời, quả nhiên cô bé đã trở nên cao lớn vô cùng, đầu của cô đã chạm đến trần nhà. Thế nhưng Lisa vẫn chưa chịu dừng lại, cô bé bước ra sân và nói tiếp: “Tôi muốn cao bằng ống khói kia.” Lạ kì làm sao, cô bé đã lớn lên và cao bằng cái ống khói trên nóc nhà. Lisa nói với mẹ: “Mẹ ơi, con phải đi trừng trị tên cướp đây.” Tên cướp vừa nhìn thấy người khổng lồ đã vội vàng bỏ chạy. Nhưng Lisa chỉ cần bước hai bước là đã có thể đuổi kịp và bắt lấy hắn. Cô bé liền nhấc hắn lên và trói vào tháp chuông đồng hồ.
Người dân trong làng đều vỗ tay khen ngợi Lisa dũng cảm khiến cô bé cảm thấy rất vui. Nhưng một lúc sau, cô bé lại buồn bã nói: “Cháu trở nên cao lớn thế này rồi, biết làm thế nào để trở lại bình thường bây giờ?” Đúng lúc đó, một điều kì diệu đã xảy ra. Mỗi khi Lisa bước thêm một bước, cơ thể của cô bé lại nhỏ đi một chút, cứ thế, chẳng mấy chốc cô bé đã trở lại hình dáng trước đây. Lisa vui mừng lắm. Từ đó về sau, cô bé luôn là người giữ gìn sự bình yên cho ngôi làng, mọi người đều gọi cô bé là “Lisa dũng cảm.”