Ngày xửa ngày xưa, thế giới đồ vật, động vật, thực vật sống chung với nhau. Vào một ngày đẹp trời, Bút Chì rủ các bạn đến nhà Thỏ chơi. Lại được gặp chị Hoa Hồng cũng đến chơi nhà Thỏ. Các bạn cùng chuyện trò vui vẻ. Mùi hương của chị Hoa Hồng tỏa ra thoang thoảng. Thỏ nhìn chị Hoa Hồng nói:
- Chị Hoa Hồng ơi! Chị có nước da đỏ thắm và bộ áo xanh tươi quá!
Nghe vậy chị Hoa Hồng buồn rầu đáp:
- Thôi, Thỏ đừng khen chị nữa, nghe Thỏ khen, chị càng buồn thêm.
Thỏ ngạc nhiên hỏi:
- Vì sao chị lại buồn?
Hoa Hồng chậm rãi đáp:
- Vì chị đẹp trong tuần này thôi. Qua tuần sau từng cánh hoa của chị sẽ tàn và rụng xuống đất. Lúc đó chị không còn đẹp nữa đâu!
Nghe chị nói, tất cả chợt hiểu ra. Các bạn vừa thương vừa tiếc sắc đẹp của chị.Thỏ buồn bã nói với các bạn:
- Làm sao giữ được hình ảnh tươi đẹp của chị Hoa Hồng?
Thế rồi các bạn xúm lại bàn nhau. Chợt bạn Bút Chì reolên:
- À, tôi nhớ ra rồi. Anh Thỏ có tài vẽ đẹp. Anh hãy dùng tôi vẽ lại hình ảnh chị Hoa Hồng đi.!
Thỏ lại đáp:
- Chị Hoa Hồng có nước da đỏ thắm, khoác áo màu xanh đẹp thế kia, làm sao tôi dùng bạn vẽ chị được!
Nghe Thỏ nói, bút Màu Đỏ reo lên:
- Thế thì anh dùng màu đỏ của tôi để tô thắm nước da cho chị Hoa Hồng.
Bút Màu Xanh cũng nhanh nhảu nói:
- Anh hãy dùng màu xanh của tôi để tô màu áo cho chị!
Cả bốn bạn đều đồng ý. Thế là Thỏ vẽ ngay một bức tranh chị Hoa Hồng có nước da đỏ thắm và chiếc áo màu xanh thật đẹp.
Vậy là hình ảnh chi Hoa Hồng vẫn còn mãi trong tâm trí các bạn.
Các bạn ạ! Mỗi bạn biết góp sức của mình thì việc gì cũng làm được, phải không các bạn